Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2008

Tin

1. Cái tin của kẻ vô tín
Một anh chàng vô thần trượt chân té khỏi vách núi đá. Khi rơi xuống, anh chụp được một nhánh cây nhỏ. Anh treo lơ lửng ở đó. Sâu hun hút phía dưới là những tảng đá lởm chởm, đen ngòm. Nhánh cây kêu răng rắc, sắp gẫy.
Bỗng anh nẩy ra một ý. "Chúa ơi!" - Anh gào lên.
Lặng thinh. Không có ai trả lời.
"Chúa ơi!" - Anh lại kêu lên - "Nếu thật có Chúa, xin Chúa hãy cứu tôi. Tôi sẽ tin vào Chúa và dạy người khác tin vào Chúa nữa".
Vẫn yên lặng! Nhưng rồi anh ta vô cùng hoảng hốt khi nghe một tiếng nói uy nghi vang rền trong thung lũng: "Gặp khó khăn, tất cả các người đều nói với ta như thế".
"Không, không, Chúa ơi!" - Anh ta thét lên, với giọng đầy hy vọng - "Tôi không giống những người khác đâu, tôi đã bắt đầu tin rồi đó; tôi đã được nghe lời Ngài nói rồi đó, Chúa thấy không? Ngài hãy cứu tôi, và tôi sẽ rao giảng Danh Ngài đến cùng trời cuối đất."
"Tốt lắm" - Tiếng nói uy nghi kia trả lời - "Ta sẽ cứu ngươi. Nào, ngươi hãy buông tay khỏi nhánh cây kia đi."
"Buông tay?" - Người đàn ông trợn mắt - "Bộ Ngài tưởng tôi điên rồi sao".

2. Cái tin của kẻ mê tin
Một đệ tử cỡi lạc đà đến thăm Thầy. Anh ta nhẩy xuống khỏi lạc đà, đi thẳng vào trong lều, cúi chào: "Thưa Thầy, con rất tin tưởng vào Thiên Chúa - đến nỗi con bỏ lạc đà ngoài kia mà không buộc dây. Con tin rằng Thiên Chúa sẽ bảo vệ của cải cho những người yêu mến Ngài."
"Đồ ngu!" - Thầy trả lời - "Anh mau đi ra cột lạc đà lại. Thiên Chúa không làm thay cho anh bất cứ điều gì mà anh hoàn toàn có thể tự làm cho mình."

Anthony de Mello

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét