Còn Ta nói với các ngươi, hãy yêu thương kẻ thù
của các ngươi, làm ơn cho những kẻ ghét các ngươi.
Lc 6: 27
Khi đang yêu, bạn thấy mình nhìn mọi người bằng một cặp mắt hoàn toàn khác; bạn trở nên quảng đại, khoan dung, từ tâm ở những nơi trước kia bạn vẫn tỏ ra khó khăn và bẳn gắt. rõ ràng người ta vẫn đối xử với bạn như trước, vậy mà bây giờ bạn lại thấy như đang sống trong một thế giới đáng yêu do chính bạn tạo ra.
Khi đang yêu, bạn thấy mình nhìn mọi người bằng một cặp mắt hoàn toàn khác; bạn trở nên quảng đại, khoan dung, từ tâm ở những nơi trước kia bạn vẫn tỏ ra khó khăn và bẳn gắt. rõ ràng người ta vẫn đối xử với bạn như trước, vậy mà bây giờ bạn lại thấy như đang sống trong một thế giới đáng yêu do chính bạn tạo ra.
Rồi bạn hãy nghĩ đến những lúc bạn khó chịu và thấy dễ cáu giận, bủn xỉn, nghi ngờ, thậm chí còn đa nghi. Liền đó bạn cũng thấy mọi người phản ứng với bạn một cách tiêu cực, và bạn thấy mình sống giữa một thế giới thù nghịch cũng do đầu óc và những cảm xúc của chính bạn tạo ra.
Làm cách nào bạn có thể tạo ra được một thế giới hạnh phúc, đáng yêu, và bình yên?
Bằng cách học cho biết một nghệ thuật đơn giản, xinh đẹp, nhưng đau đớn, được gọi là nghệ thuật nhìn xem. Bạn hãy làm như thế này: Mỗi khi bạn thấy cáu gắt hoặc giận dữ với một ai đó, đối tượng để bạn nhìn vào không phải là người kia, nhưng chính là bản thân của bạn. Câu hỏi được nêu lên không phải là, "Con người kia sai quấy ở chỗ nào?" nhưng là, "Tình trạng khó chịu này cho tôi biết gì về bản thân?"
Bạn hãy thực hiện điều ấy ngay bây giờ. Bạn hãy nghĩ về một người thật khó chịu đối với bạn rồi hãy tự nhủ câu nói đau đớn nhưng có sức giải thoát này: "Nguyên nhân tình trạng khó chịu của tôi không phải là người này, nhưng là chính tôi."
Sau Khi bạn nói ra những lời ấy, bạn hãy bắt đầu tìm hiểu bạn đang tạo ra tình trạng khó chịu ấy như thế nào.
Trước tiên, bạn hãy nhìn vào khả năng thực tế này: chính bạn cũng có những khuyết điểm, hoặc những cái được gọi là khuyết điểm làm bạn khó chịu nơi con người kia. Nhưng bạn đã chèn ép chúng, và do đó, bạn vô tình văng đổ chúng trên con người kia. Thực tế này hầu như lúc nào cũng đúng, nhưng rất khó cho bạn nhận ra được. Vì thế, bạn hãy tìm những khuyết điểm của con người kia ở ngay trong tâm hồn và trong tâm trí vô thức của bạn. Và sự khó chịu của bạn sẽ biến thành niềm tri ân, vì thái độ của người kia đã đưa bạn đến chỗ tự nhận biết mình.
Đây là một điều khác nữa để cho bạn nhìn xem: Có thể bạn khó chịu vì điều người kia nói hoặc làm chỉ vì những lời ấy hoặc lối sống ấy đang làm lộ ra một điều gì đó trong cuộc sống của bạn, nhưng chính bạn lại khước từ không chịu nhìn nhận? Bạn hãy giả sử con người khó ưa kia sẽ như thế nào trước mặt một nhà thần bí hoặc một vị ngôn sứ, những người nhìn xa trông rộng bằng tầm nhìn thần bí và ngôn sứ, đang khi bạn lại bị khó chịu trước những lời nói và lối sống của con người ấy.
Một điều khác nữa cũng rất hiển nhiên: Bạn bị bực tức khó chịu với con người này bởi vì ông ấy hoặc bà ấy không sống theo những kỳ vọng đã được cài đặt sẵn trong bạn. Có thể bạn được quyền yêu cầu ông ấy hoặc bà ấy sống theo chương trình của bạn, nếu như họ tỏ ra tàn nhẫn hoặc bất công, nhưng sau đó, bạn đừng nghĩ mãi về điều này nữa. Nếu bạn muốn tìm cách biến đổi con người này hoặc ngưng lối sống của họ lại, nếu như bạn không cảm thấy khó chịu, biết đâu bạn sẽ dễ dàng thành công hơn?
Sự khó chịu chỉ làm nhụt đi khả năng cảm nhận của bạn và làm cho hành vi của bạn bớt đi hiệu quả. Mọi người đều biết khi một vận động viên hoặc một võ sĩ bị mất bình tĩnh, cuộc tranh tài của họ sẽ khó thành công bởi vì không còn sức hỗ trợ của đam mê và nhiệt huyết. Phải nói trong hầu hết mọi trường hợp, bạn không có quyền đòi hỏi người khác phải sống phù hợp với những kỳ vọng của bạn. Một người nào đó nếu ở vào trường hợp của bạn mà gặp phải lối cư xử thế này, có lẽ họ không thấy khó chịu gì cả. Chỉ cần bạn ngẫm nghĩ về sự thật này, rồi sự khó chịu của bạn sẽ biến tan. Thật ngớ ngẩn biết bao khi bạn đòi hỏi người khác phải sống đúng theo những tiêu chuẩn và những qui tắc mà cha mẹ của bạn đã lập trình vào đầu óc của bạn.
Và đây là sự thật sau cùng cho bạn suy tư: nếu xét đến nề nếp gia cảnh, đến kinh nghiệm cuộc sống, và sự vô tình của con người kia, nhất định họ sẽ phải cư xử như thế. Người ta đã nói rất đúng: hiểu biết tất cả là tha thứ tất cả. Nếu bạn thực sự hiểu biết con người này, có lẽ bạn sẽ nhìn anh ấy như một người tàn tật đáng thương chứ không đáng trách, và sự khó chịu của bạn sẽ lập tức tan biến. Và sau đó, bạn sẽ đối xử với anh ấy hoặc chị ấy một cách yêu thương, và anh ấy hoặc chị ấy cũng sẽ đáp lại một cách yêu thương. Và bạn nhìn nhận ra mình đang sống giữa một thế giới đáng yêu mà bạn đã tự tạo ra cho chính mình.
Nguyên tác: The Way To Love
Tác giả: Anthony de Mello, S.J.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét