Thứ Năm, 27 tháng 11, 2008

26. Đau Khổ Và Vinh Quang

Nào Đức Kitô đã chẳng phải chịu khổ hình như
thế rồi mới vào vinh quang của Ngài hay sao?
Lc 24:26
Bạn hãy ngẫm nghĩ về những biến cố đau đớn trong đời bạn. Bạn đã phải mang ơn bao nhiêu biến cố trong số đó, bởi vì nhờ chúng mà hôm nay bạn mới được biến đổi và thăng tiến? Đây là một sự thật đơn giản của cuộc đời mà hầu như ai cũng nhận thấy. Những biến cố hạnh phúc làm cho cuộc sống tươi vui, nhưng không đưa đến việc biết mình, thăng tiến, và tự do. Đặc quyền này được dành riêng cho những sự vật, những con người, và những hoàn cảnh đã làm chúng ta phải đau khổ.
Mỗi biến cố đau thương hàm chứa một hạt mầm tăng trưởng và giải thoát. Dưới ánh sáng của sự thật này, bạn hãy hồi tưởng cuộc đời mình và lần lượt nhìn lại từng biến cố mà bạn hiện vẫn chưa mang ơn chúng. Và xem thử bạn có thể khám phá một tiềm năng thăng tiến nào hàm chứa trong đó mà bạn vẫn chưa nhận ra, và do đó, chưa rút tỉa được những lợi ích. Bạn hãy nghĩ đến một biến cố nào đó mới đây đã làm cho bạn đau đớn, tạo ra nơi bạn những cảm xúc tiêu cực. Bất cứ ai hoặc bất cứ sự gì tạo ra những cảm xúc như thế đều là thầy dạy của bạn, bởi vì chúng tỏ cho bạn biết rất nhiều về bản thân của bạn mà có lẽ trước đó bạn chưa hề biết. Chúng còn gửi đến cho bạn một lời mời gọi và thách đố để tự biết mình, tự khám phá mình, và qua đó mà đạt đến sự thăng tiến, sự sống, và sự tự do.
Giờ đây, bạn hãy thử nghiệm lại điều ấy, hãy nhận ra cảm xúc tiêu cực mà biến cố kia đã tạo ra nơi bạn. Phải chăng đó là ưu tư hoặc bất an, ghen tức, giận dữ hoặc tội lỗi? Cảm xúc ấy nói gì với bạn về bản thân của bạn, về những giá trị của bạn, về cách bạn nhận thức thế giới, về cuộc sống, và trên hết là những gì bạn đã bị lập trình và bị điều kiện hóa? Nếu bạn thành công trong việc khám phá này, bạn sẽ bỏ được một ảo tưởng nào đó mà cho đến lúc này bạn vẫn còn bám chặt; hoặc bạn sẽ thay đổi cách tri thức méo mó; hoặc sửa sai một điều yên trí sai lầm. Hoặc bạn sẽ biết tách mình khỏi nỗi đau khổ, khi nhận ra đau khổ là do những gì đã được lập trình nơi bạn, chứ không phải do thực tế. Bạn bỗng nhiên thấy mình hết sức biết ơn đối với những cảm xúc tiêu cực kia, và cả với những người hoặc những biến cố đã tạo nên chúng.
Bây giờ, bạn hãy tiến thêm một bước nữa. Hãy nhìn vào tất cả những gì bạn suy nghĩ và cảm nghiệm, nói và làm mà bạn không thích nơi bản thân mình: những cảm xúc, những khuyết điểm, những tàn tật, những sai lầm, những dính bén, những khó chịu, những bất thường, và phải nói, ngay cả những tội lỗi của bạn nữa. Bạn có thể thấy điều nào trong đó như một phần thiết yếu cho sự thăng tiến của bạn hay không? Nguyên do là vì nó đã đưa ra một hứa hẹn về sự tiến bộ và ơn thánh cho bạn hoặc cho người khác, những điều mà có lẽ không bao giờ xẩy đến, nếu không nhờ điều mà bạn không thích kia. Và nếu bạn đã gây ra đau khổ và những cảm xúc tiêu cực cho người khác, phải chăng lúc ấy bạn không phải là thầy dạy của họ, một khí cụ đem đến cho một hạt mầm khám phá bản thân họ và sự thăng tiến hay sao? Bạn có thể trung thành trong việc quan sát này, trong việc quan sát của bạn cho đến khi nhìn thấy tất cả điều này như một sai lỗi hồng phúc, một tội lỗi cần thiết để đem đến rất nhiều ích lợi cho bạn và cho thế giới hay không?
Nếu bạn có thể làm được điều ấy, thì tâm hồn của bạn sẽ tràn ngập an bình, biết ơn, yêu mến, và chấp nhận tất cả cũng như từng biến cố, từng sự việc. Và có lẽ bạn đã khám phá được điều mà thiên hạ khắp nơi đang tìm kiếm và chẳng bao giờ tìm được. Đó chính là nguồn mạch sự an bình, đó là niềm vui đang tiềm ẩn trong mọi tâm hồn con người.
Nguyên tác: The Way To Love
Tác giả: Anthony de Mello, S.J.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét