Trong các mẫu thiệp Giáng Sinh, người ta thấy có một mẫu với tựa đề như sau: "Nếu Chúa Giêsu không đến". Thiệp này kể lại câu chuyện của một vị Linh mục ngủ gục trên bàn làm việc của mình trong buổi lễ Giáng Sinh, rồi mơ mình đi vào một thế giới nơi Chúa Giêsu không bao giờ sinh ra.
Trong giấc mơ ông thấy mình đang đi qua ngôi nhà quen thuộc của ông, nhưng khi nhìn vào ông không thấy có cây Giáng Sinh, chẳng có hoa đèn và dĩ nhiên không có Chúa Giêsu để sưởi ấm tâm hồn và cứu độ chúng ta.
Ông đi dọc theo những con đường quen thuộc nhưng không thấy có bất cứ một ngôi giáo đường nào. Ông trở về văn phòng làm việc của ông và đi vào thư viện, ông không còn thấy bất cứ một quyển sách nào viết về Chúa Giêsu nữa.
Trong giấc mơ ông lại nghe tiếng chuông cửa reo lên. Có người mời ông đi thăm mẹ của người bạn đang hấp hối. Ông liền đi! Tại đây ông thấy người bạn của mình đang khóc, ông nói với bạn: "Tôi có mang theo điều mà tôi nghĩ là có thể an ủi cho ông".
Ông mở quyển Kinh Thánh ra để khả dĩ tìm thấy một lời an ủi nâng đỡ bạn; nhưng tuyệt nhiên không có Tân Ước nên không có bất cứ lời hứa hay niềm hy vọng nào. Trong giây phút ấy, tất cả những gì vị Linh mục có thể làm là cúi đầu cùng khóc với người bạn và người mẹ đang hấp hối trong thất vọng.
Hai ngày sau, ông thấy mình đứng bên cạnh quan tài của bà, ông chủ sự nghi lễ an táng nhưng không thể đọc bất cứ một lời an ủi nào. Không có niềm hy vọng sống lại, không có sự sống vĩnh cửu, không có Thiên đàng, chỉ còn lại câu nói quen thuộc: "Tro bụi trở về tro bụi" với một lời từ giã buồn bã và dài lê thê.
Cuối cùng ông biết rằng Chúa Giêsu đã không bao giờ đến. Trong cơn thất vọng ông đã khóc nức nở.
Thình lình ông choàng tỉnh dậy và trong phản ứng tự nhiên ông la hét vui mừng khi nghe ca đoàn trong nhà thờ cất tiếng hát: "Hỡi các tín hữu hãy đến thờ lạy Chúa Giêsu, Vua các Thiên Thần, người đã sinh ra tại Bê lem".
Bạn thân mến!Mùa Giáng Sinh đang đến gần, với bầu khí Giáng Sinh, tin hay không tin, tín hữu hay không tín hữu, khó có thể thờ ơ với niềm vui chung của mọi người; vui với niềm vui của đoàn tụ gặp gỡ, vui với niềm vui của chia sẻ và trao ban. Quả thật nhân loại không thể nào loại bỏ Chúa Giêsu ra khỏi lịch sử của mình. Muốn hay không muốn Ngài đã đến trong lịch sử ấy, mãi mãi ghi vào lịch sử ấy một dấu ấn không bao giờ tàn phai. Thế giới in dấu chân Ngài đi qua. Ngài đến để mang lại hòa bình, hy vọng và niềm vui đích thực cho con người. Dẫu thế giới có là một nghĩa trang, thì nghĩa trang ấy cũng toát lên sự thánh thiện, niềm an bình và hy vọng khi Thánh giá vẫn còn in bóng trên các ngôi mộ. Ngài không đến để đẩy lui những giới hạn của kiếp người, Ngài không đến để cất bỏ khổ đau; nhưng chính vì Ngài đã đến, mà dù có giới hạn và chồng chất khổ đau, cuộc sống con người vẫn có ý nghĩa.
Trong giấc mơ ông thấy mình đang đi qua ngôi nhà quen thuộc của ông, nhưng khi nhìn vào ông không thấy có cây Giáng Sinh, chẳng có hoa đèn và dĩ nhiên không có Chúa Giêsu để sưởi ấm tâm hồn và cứu độ chúng ta.
Ông đi dọc theo những con đường quen thuộc nhưng không thấy có bất cứ một ngôi giáo đường nào. Ông trở về văn phòng làm việc của ông và đi vào thư viện, ông không còn thấy bất cứ một quyển sách nào viết về Chúa Giêsu nữa.
Trong giấc mơ ông lại nghe tiếng chuông cửa reo lên. Có người mời ông đi thăm mẹ của người bạn đang hấp hối. Ông liền đi! Tại đây ông thấy người bạn của mình đang khóc, ông nói với bạn: "Tôi có mang theo điều mà tôi nghĩ là có thể an ủi cho ông".
Ông mở quyển Kinh Thánh ra để khả dĩ tìm thấy một lời an ủi nâng đỡ bạn; nhưng tuyệt nhiên không có Tân Ước nên không có bất cứ lời hứa hay niềm hy vọng nào. Trong giây phút ấy, tất cả những gì vị Linh mục có thể làm là cúi đầu cùng khóc với người bạn và người mẹ đang hấp hối trong thất vọng.
Hai ngày sau, ông thấy mình đứng bên cạnh quan tài của bà, ông chủ sự nghi lễ an táng nhưng không thể đọc bất cứ một lời an ủi nào. Không có niềm hy vọng sống lại, không có sự sống vĩnh cửu, không có Thiên đàng, chỉ còn lại câu nói quen thuộc: "Tro bụi trở về tro bụi" với một lời từ giã buồn bã và dài lê thê.
Cuối cùng ông biết rằng Chúa Giêsu đã không bao giờ đến. Trong cơn thất vọng ông đã khóc nức nở.
Thình lình ông choàng tỉnh dậy và trong phản ứng tự nhiên ông la hét vui mừng khi nghe ca đoàn trong nhà thờ cất tiếng hát: "Hỡi các tín hữu hãy đến thờ lạy Chúa Giêsu, Vua các Thiên Thần, người đã sinh ra tại Bê lem".
Bạn thân mến!Mùa Giáng Sinh đang đến gần, với bầu khí Giáng Sinh, tin hay không tin, tín hữu hay không tín hữu, khó có thể thờ ơ với niềm vui chung của mọi người; vui với niềm vui của đoàn tụ gặp gỡ, vui với niềm vui của chia sẻ và trao ban. Quả thật nhân loại không thể nào loại bỏ Chúa Giêsu ra khỏi lịch sử của mình. Muốn hay không muốn Ngài đã đến trong lịch sử ấy, mãi mãi ghi vào lịch sử ấy một dấu ấn không bao giờ tàn phai. Thế giới in dấu chân Ngài đi qua. Ngài đến để mang lại hòa bình, hy vọng và niềm vui đích thực cho con người. Dẫu thế giới có là một nghĩa trang, thì nghĩa trang ấy cũng toát lên sự thánh thiện, niềm an bình và hy vọng khi Thánh giá vẫn còn in bóng trên các ngôi mộ. Ngài không đến để đẩy lui những giới hạn của kiếp người, Ngài không đến để cất bỏ khổ đau; nhưng chính vì Ngài đã đến, mà dù có giới hạn và chồng chất khổ đau, cuộc sống con người vẫn có ý nghĩa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét