Thứ Năm, 6 tháng 3, 2008

Con Rắn Đã Nói Gì Với Eva

Tôi có đọc bài thơ Nói với Giuđa của Trần Phương Nhã đăng trên Bản tin Tháp Chuông số 31 của Nhà thờ Chính toà Hải Phòng. Tôi tin rằng Nhã không có ý gỡ tội cho Giuđa, mà chủ đích của Nhã là nhằm khai thác cái đề tài mà chúng ta vẫn luôn yêu thích: Đó là Tình Yêu Thương của Chúa. Bài thơ có đại ý thế này: "Chúa nói với Giuđa: Giuđa ơi! Ta chẳng lên án con vì con đã nộp ta lấy túi bạc đâu. Đáng lẽ ra con cứ ung dung mà sống, có trở ngại gì đâu, sao con phải đi tìm cái chết? Con dại khờ và ngốc nghếch quá! Há con chẳng biết Ta đến thế gian này là để yêu thương chứ đâu có đoán phạt gì?"

Thú thật, sau khi đọc bài thơ tôi cũng không ngạc nhiên lắm, bởi lẽ cái "tư duy đổi mới" như thế này bây giờ không phải là cá biệt. Nhã có hiểu hay không cái hành động của một kẻ bán linh hồn cho quỷ dữ như Giuđa, có lẽ cũng không cần phải bàn đến. Dù sao thì hắn cũng đã thuộc về quá khứ và cũng không còn khả năng gây hại cho ai được nữa. Nhưng qua bài thơ của Nhã tôi nhận ra một thực trạng rất đáng được quan tâm, đó là chúng ta đang ra sức khai thác cái Tình Yêu Thương của Chúa theo một hướng mà chúng ta tưởng rằng chúng ta được hưởng lợi nhiều nhất. Ngày hôm nay chắc hẳn mọi người chúng ta chẳng còn ai xa lạ gì với câu nói thế này: ''Chúa là Tình Yêu Thương, Chúa chẳng phạt gì ai đâu". Thật là mãn nguyện! Chúng ta có thể làm bất cứ điều gì tuỳ ý, sống một đời sống thế nào tuỳ ý, và chúng ta ứng xử với Chúa như thế nào cũng tuỳ ý. Chẳng có gì phải sợ hãi, chẳng có gì phải dè chừng, như Giuđa trong thơ Nhã, Chúa cũng có lên án gì hắn đâu!?

Đời sống Đạo của chúng ta ngày hôm nay có quá nhiều thứ thay đổi đến ngỡ ngàng. Cách sống thực dụng từ bên ngoài đang có rất nhiều cơ hội để tục hoá lẽ Đạo. Những tệ nạn xã hội cũng đang từng bước dạo những gót chân của nó tới những xứ Đạo mà từ bao đời nay rất đỗi yên lành. Phải chăng vì chúng ta đang sống Đạo với cái lối "tư duy đổi mới" như hiện nay?

Chẳng lẽ Chúa mang Tình Yêu Thương đến thế gian này để làm một cuộc dạo chơi thôi sao? Chúa đã phải giang hai tay trên thập giá để giải nghĩa Tình Yêu. Máu của Chúa đổ ra trên đồi Gôlgôtha là để cho được thấm vào tâm hồn chúng ta, là để cho chúng ta được biến đổi, và là để giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi. Đó là chuẩn đích tốt lành của Chúa! Đó là Cứu Độ! Chúng ta đã quá say sưa khai thác Tình Yêu Thương của Chúa, và có lẽ chính vì vậy mà chúng ta có thể quên đi một thuộc tính khác của Chúa là Công Bình và Thánh Khiết.

Ngày xưa, đứng trước trái cấm nơi Vườn Địa Đàng, con rắn quỷ quyệt đã nói những lời rất lọt tai Eva: "Cứ ăn đi, chẳng chết đâu". Ngày hôm nay, thời mở cửa ồ ạt của Công Giáo, đến lượt chúng ta truyền tin cho nhau: "Chúa là Tình Yêu Thương, Chúa chẳng có phạt gì ai đâu". Cũng thật lọt tai chúng ta! Chẳng biết có sự liên hệ gì không giữa hai câu nói này, nhưng tôi đoan chắc rằng nó rất giống nhau.

ntt'

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét